Chùm Thơ – Tác giả NGUYỄN BÁ HÒA | Tuyển tập Thơ Đất Mới 2020
Chùm Thơ
NGUYỄN BÁ HÒA
Quảng Nam
ĐỢT RÉT CUỐI NĂM
Tháng Chạp vút lên cái rét từ những bài thánh ca
vừa đủ giữ cho mai không bung vàng sớm
và những cô gái mùa đông đi khoe áo hoa
cái lạnh đơn lẻ chỉ là nguyên cớ
đợi nắng – đợi xuân
ta đợi ta, rạch ròi, như đợi người xa
Trên nhánh lộc vừng vừa trút bỏ hoa
đôi chim vàng mơ nấp sau mắt lá
không phải trốn mùa nhàu nhã
chúng đang gỡ cho nhau những muội bám
lấp cho nhau những hao khuyết
chiếc mỏ xinh xắn giấu lời mê đắm vào đôi cánh
âm bản tình yêu phía rèm mây bừng giấc
đánh thức ngày kiêu bạc
Trong ngôi nhà ấm áp
từ ô cửa khép kín lạ quen cuộc đời
ta lén nhìn ta
nhìn đôi chim
đâu phải hồn đá cuội mà độ lượng lặng im
đâu phải cách biệt mấy phương trời
mà mong mà đợi
chỉ một quãng với thôi mà diệu vợi
Tháng Chạp xô chuyển nhánh lộc vừng vẫn xanh nếp gấp thời gian
bên thêm nhà ai miết dài đợt rét cuối năm.
***
MƯA THÁNG GIÊNG
Đường dọc đường ngang cắt bầu trời thành những ô vuông
hoài niệm – ước mơ – ghét – yêu – khổ đau – hạnh phúc…
xanh trong lòng mà ngoài kia những ô trắng đục
ký ức trở màu tôi
hàng cây nghiêm trang đếm giờ đếm phút
khuôn mặt lá hình như không có nỗi buồn
Phong lan nhà em chịu thương chịu khó
hương xưa cũ bám vào những đường ngang
uốn lượn một thời trẻ trai sóng vỗ
hẫng hụt bao mùa sinh nở
rễ bám vào hư không
Nhà ai những cụm hồng
men xanh theo những đường dọc
hoa muộn màng cánh mềm cuộn cong
vượt lên nỗi sợ hải bằng thân cành gai góc
phía cuối trời là tình yêu
Những đường song song gặp nhau phía xế chiều
bật lên thanh âm tiếng đàn thời gian tận sâu trái tim
nhốt vào những ô đầy thổn thức
câu thơ trong lồng ngực
tưởng niệm ngày tôi rất thật và rất gần
Bóng ai ngoài tầm
lất phất xuân
không cứu rỗi mình trong ướt mờ ngang dọc
hàng cây vẫn lặng im nặng nỗi niềm lá thở
ngoài song cửa
chỉ là mưa tháng giêng
***
MỘT LỜI THÔI
Ánh sáng ngân rung từ thanh âm ríu ruột
hồng ân dát đỏ cuộc đời bể dâu
đức tin nhuần lối những bước chân tìm nhau
tháp chuông nhà thờ đầy nắng
giáng sinh đầy nắng
trong ngôi nhà nguyện
một mình im lặng
Giáo đường ngả màu chiều
những con chim đậu trên thập tự giá
ríu rít tụng xưng
hòa vui hoa cỏ
giấu trong đôi cánh thiên thần bé nhỏ
những bổng trầm tự do bài thánh ca không lời
rồi chúng sẽ bay lên thênh thang trời
gieo tin mừng vào hồn ngoại đạo
Phố lên đèn từ chạng vạng
những cây thông noel bừng sáng
không lất phất mưa
không se se lạnh
vẫn như ngày xưa
tay trong tay giả vờ yêu ghét
chút an lành thuở nào trong buốt rét
tan vào khuya
Hãy là đôi chim hát ca
hãy là tiếng chuông thức tĩnh
đừng im lặng nữa
một lời thôi
***