Đứa mục đồng mù – Tác giả Giuse NGUYỄN VĂN HÂN | Tuyển tập Kịch Bản Đất Mới 2020
Đứa mục đồng mù
Giuse NGUYỄN VĂN HÂN
Đại Chủng viện Đức Mẹ Vô Nhiễm Bùi Chu
- Nhân vật
- Giuse
- Maria
- Xíu: Mục đồng mù
- Tí: Anh trai của Xíu
- Ông chủ
- Bà chủ
- Thiên thần
- Mục đồng 1
- Mục đồng 2
- Đạo cụ
- Con lừa giả, có thể di chuyển
- Máng cỏ đặt Chúa Hài Nhi
Lời dẫn: Giuse và Maria lang thang trên đường về làng Bê-lem để kiểm tra dân số theo lệnh hoàng đế Rô-ma. Maria đã đến lúc mãn nguyệt khai hoa nhưng hai người đã không tìm được một chỗ trong các quán trọ vì nghèo.
—–o0o—–
CẢNH 1: MỤC ĐỒNG MÙ CHO MƯỢN LỪA
Giuse và Maria từ phía trong sân khấu tiến ra. Tiếng gió thổi mạnh… (Có thể sử dụng nhạc nền bài hát Giuse và Maria đoạn: “Tôi đã ra sao nếu chàng không tin tôi. Chắc hẳn tôi đã bị ném đá và trẻ Giê-su đã chết trước khi chào đời”). Bỗng Maria bị vấp chân, ngã xuống. Lúc này con lừa dẫn Xíu (mục đồng mù) đi ngang qua chỗ Giuse và Maria.
Giuse: (cúi xuống) Maria, em có sao không?
Maria: Em không sao cả… Nhưng em sợ không đi được nữa. Em mệt quá rồi (thở dốc)!
Giuse: (đỡ Maria dậy) Biết làm sao bây giờ. Trời đã gần tối rồi, mà chúng ta còn cách Be-lem một đoạn đường nữa (lắc đầu).
Xíu: (dẫn con lừa quay lại và tiến về gần chỗ Giuse và Maria) Cháu có thể giúp bác được gì không? Cháu ở gần đây thôi ạ!
Giuse: Cháu tốt quá. Chúng tôi đã đi bộ mấy ngày đường từ Na-da-rét về Bê-lem để kê khai hộ khẩu. Chúng tôi phải tới đó trước khi mặt trời lặn. Bạn bác đây sắp sinh mà giờ lại không đi được nữa…
Xíu: Bác ơi! Hay là bác dùng tạm con lừa này đi ạ. Nó có thể chở bạn bác đấy ạ!
Giuse: Như thế thì tốt quá! Nhưng mà…
Maria: Này Giuse, em bé này bị mù đấy. Chúng ta có nên nhận không?
Xíu: Hai bác không phải lo đâu ạ. Đoạn đường này cháu quen rồi. Cháu tự dò đường về tới nhà được mà.
Giuse: Nhưng chúng tôi làm sao gặp cháu mà trả lừa được.
Xíu: Chuyện đấy tính sau ạ. Giờ hai bác mới đang cần con lừa này.
Maria: Xin Chúa chúc lành cho cháu. Cháu thật là đứa bé tốt bụng…
Giuse: Chúa sẽ trả công cho cháu. Bác nhất định sẽ tìm gặp cháu để trả lại con lừa này.
Xíu: Thôi. Hai bác mau lên đường kẻo tối rồi đấy ạ. Chúc hai bác bình an!
Giuse đỡ Maria lên lưng lừa và tiến về phía Bê-lem nhưng cố ngoái lại nhìn mục đồng. Tí đứng yên một lát rồi dò dẫm bước đi. (Có thể sử dụng nhạc nền bài hát Nghe Giáng Sinh về gần của nhạc sỹ Thông Vi Vu đoạn: “Maria: Đường khuya Bê-lem le lói vài ánh đèn. Nhà cao thênh thang nhưng cánh của cài then. Mênh mang nghe tiếng gió cuộn lên. Bâng khuâng gieo bước chân đá mềm. Tìm đâu ra một mái ấm qua đêm. Giuse: Kìa nơi xa xa hang đá màu hoang tàn. Lần theo hơi sương thôi đến xin dừng chân. Rơm khô mong bớt chút lạnh thân. Đơn sơ một bư khăn trắng ngần. Vì đêm nay nghe Giáng Sinh về gần”).
—–o0o—–

CẢNH 2: ÔNG BÀ CHỦ CHỬI MẮNG MỤC ĐỒNG
Lúc này Xíu, Giuse và Maria đã đi ra khỏi sân khấu. Chuẩn bị một chiếc ghế để ông chủ ngồi đếm tiền.
Ông chủ: Bà nó đâu? Bà ra kiểm tra lại đàn lừa xem.
Bà chủ: (từ phía trong sân khấu tiến ra, tay chỉ chỏ, tiếng lừa kêu) 1 2 3… 9 10 11… 19 20… 27 28 29… Thằng Tí, thằng Xíu đâu… Mất… Mất đâu một con lừa rồi.
Xíu: (run sợ chạy ra) Bà… Bà… gọi con ạ…
Bà chủ: (lắc đầu) Nuôi chúng mày chỉ hại vốn tốn cơm thôi. Một con lừa mất tiêu đâu rồi hả?
Xíu: Thưa bà! Không phải mất đâu ạ. Con cho người ta mượn đấy.
Bà chủ: (nhăn mặt, dậm chân) Ối giời ơi! Sao thời này mà mày con ngây thơ thế. Mượn là mất, cất là còn.
Xíu: Nhưng họ đáng thương lắm ạ…
Bà chủ: Lại còn cãi. (nguýt môi) Hừm. Sáng mắt còn chẳng ăn ai nữa là mù. Ờ thì người ta đáng thương. Tao cũng đáng thương. Còn mày thì đáng bị thương lắm…
Xíu: Thưa bà chủ! Người đàn bà ấy còn đang mang thai nữa ạ!
Ông chủ: Có chuyện gì mà to tiếng thế?
Bà chủ: Ôi giời ơi! Lão có biết không? Cái thằng giời đánh thánh vật, lại có bề dày thành tích đánh mất lừa này vừa cho người đàn bà mang thai mất một con lừa rồi…
Ông chủ: Có phải là… hai người vừa đến xin trọ nhờ mà chúng ta mới đuổi đi đấy không?
Bà chủ: Thảo nào… Tôi thấy đáng nghi!
Ông chủ: Bà thì cái gì cũng đáng nghi.
Bà chủ: Phải. Tôi nghi ngờ… nên tôi hiện hữu!
Ông chủ: Nói với nó làm gì! Phí lời. Chúng mày mà không tìm lại được thì đừng có vác mặt về đây. Nghe tao là sống, chống tao là chết nghe chưa? (đạp chân vào người Xíu).
Tí: (từ phía bên ngoài sân khấu vội vàng chạy ra) Sao ông lại đánh em con?
Bà chủ: Mày đi mà hỏi nó ấy. Chúng mày bây giờ thì kinh rồi. Quan trọng phải là thần thái… Mù phải biết cần cù chứ lại. Đằng này… Thân lừa ưa nặng…
Tí: Em con cũng chỉ vì thương người đấy thôi chứ?
Bà chủ: Ừ. Lại thương miệng thương môi, thương xôi thương thịt. Chúng mày giỏi quá rồi. Học không hay, cày chẳng biết lại còn đòi phát triển vùng lý luận.
Xíu: Thưa bà chủ! Hai người họ hứa sẽ trả lại con lừa mà…
Bà chủ: Ôi giời… Ở đời thật lắm éo le – Nhân sâm thì ít, rễ tre thì nhiều. Sao mà chúng mày lại dễ tin thế hả. Phải biết khôn đúng lúc và ngu tuỳ hoàn cảnh con ơi… (ngân dài).
Ông chủ: Bọn này không dạy không được. Bảo không nghe, đe không sợ, lờ đi cho xong, còn mong chờ gì nữa. Sau này quen mùi chùi không đi.
Bà chủ: Này nhá… Hai đứa chúng mày không tìm cho ra cho con lừa thì liệu hồn với bà. Khôn dại tại chúng mày. Làm phúc nơi nao, cầu ao rách nát.
Ông chủ: Không đi tìm mau về đây…
—–o0o—–
CẢNH 3: HAI MỤC ĐỒNG NHỚ MẸ
Ông bà chủ nguýt môi rồi đi khỏi. Tí dắt Xíu đi. (Có thể sử dụng nhạc nền bài hát Đứa bé đoạn: “Trong đêm, một bàn chân bước, bé xíu lang thang trên đường. Ánh mắt buồn mệt nhoài của em. Em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu. Cuộc sống mưu sinh chỉ làm em qua cơn đói từng ngày. Vì em không cha, vì em đã mất mẹ. Thương đau vẫn là đau thương”).
Tí: Sao mày dại thế? Mày biết người ta thế nào mà cho họ mượn chứ!
Xíu: Nhưng họ thật đáng thương. Em nghe thấy người phụ nữ kia rất mệt mỏi. Em cứ nghĩ bà ấy cũng như mẹ của anh em mình.
Tí: Thôi mày đừng nhắc đến mẹ hoài nữa…
Xíu: Giờ mình làm thế nào hả anh?
Tí: Thì còn biết làm thế nào nữa. Tao với mày cứ đi đã rồi tính.
Xíu: Nhưng mà mình biết đi đâu bây giờ?
Tí: Cứ đi rồi thấy đường thôi!
Tí và Xíu dắt nhau đi. Nhạc nền buồn.
Xíu: Mình ngồi xuống đi anh. (xoa bụng) Em mệt lắm rồi. Chắc không đi được nữa đâu!
Tí: Ai bảo… (thở dài).
Hai anh em ngồi xuống. Xíu thổi sáo một đoạn. Tí hát bài Gặp mẹ trong mơ đoạn: “Này bầu trời rộng lớn ơi, có nghe chăng tiếng em gọi. Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về mẹ. Mẹ ở phương trời xa xôi, hay sao sáng trên bầu trời. Mẹ ở lại với con nhé, con nhớ mẹ…”.
Tí: Xíu này. Mày nhìn trên bầu trời kia. Ngôi sao sáng nhất là mẹ đấy. À! Mà mày có nhìn thấy đâu cơ chứ… (rưng rưng nước mắt).
Xíu: Có thật mẹ ở đấy không anh?
Tí: Tao cũng không biết nữa. Tao nghĩ thế.
Xíu: Mà anh Tí này. Ngày xưa, lúc còn sống, mẹ đẹp lắm phải không anh?
Tí: Tao cũng có nhớ mặt mẹ thế nào đâu? Ngày ấy tao cũng còn nhỏ lắm. Mà thôi, mày hỏi nhiều chuyện quá, chỉ có một điều cần thiết thôi. Mày ngủ đi.
Xíu ngồi dựa vào Tí ngủ. Tí lấy áo khoác cho em. Nhạc buồn.
—–o0o—–
CẢNH 4: THIÊN THẦN LOAN TIN CHÚA GIÁNG SINH
Sứ thần của Chúa xuất hiện trên sân khấu cùng với tiếng gió thổi mạnh và ánh sáng.
Tí: (giật nảy mình, đứng dậy) Ma…
Xíu: (chợt tỉnh ngủ, đứng nấp vào sau lưng Tí, sợ sệt, thở dốc) Ma thật hả anh?
Tí: Mày có nhìn thấy mà phải sợ ma.
Xíu: Thế ma trông thế nào hở anh?
Tí: (đặt ngón tay lên miệng Xíu) Mày đừng hỏi nữa…
Thiên thần: Này, các mục đồng ơi! Đừng sợ. Tôi là thiên thần của Đức Chúa. Tôi mang đến cho các bạn một tin vui cũng là Tin Mừng cho cả thế giới: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, người là Đấng Ki-tô, là Đức Chúa.
Tí: (ngạc nhiên) Ngay đêm nay ạ? Trong thành Bê-lem đây?
Thiên thần: Đúng rồi.
Tí: Nhưng… Nhưng… Chúng tôi làm sao để biết Người?
Thiên thần: Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.
(Sử dụng nhạc nền bài hát Vinh danh Thiên Chúa của linh mục, nhạc sỹ Hải Linh đoạn điệp khúc: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời. Vinh danh Thiên Chúa trên trời. Xuống đem bình an, đem bình an cho dương thế. Xuống đem bình an cho nhân loại, xuống đem bình an cho nhân loại, Chúa xuống đem bình an cho nhân loại Chúa thương yêu”). Lúc này, hai mục đồng nữa tiến về chỗ Tí và Xíu. Kết thúc lời hát, thiên thần rời khỏi sân khấu.
—–o0o—–
CẢNH 5: CÁC MỤC ĐỒNG VỀ HANG ĐÁ BE-LEM
Mục đồng 1: Có chuyện gì mà vui mừng thế các bạn?
Tí: Thiên thần của Thiên Chúa đến báo tin Đấng Cứu Thế đã sinh ra trong thành Bê-lem.
Mục đồng 1: Đấng Cứu Thế mà muôn dân hằng mong đợi đã ra đời rồi ư?
Mục đồng 2: Đây đúng là một Tin Mừng trọng đại…
Tí: Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết.
Mục đồng 1 và 2: Ừ! Chúng ta cùng đi…
Xíu: (chạy theo sau) Đợi em nữa!
Các mục đồng hớn hở lên đường. (Có thể sử dụng nhạc nền bài hát Loài người ơi của Văn Thiều đoạn: “Loài người ơi đến Bê-lem kính thờ Ngôi Hai, Chúa cao sang, Người sinh xuống cứu nhân gian đang lầm than. Nào Si-on hãy ca lên nhịp nhàng tung hô: Chúa vinh quang, vì yêu thương đã sinh ra trong cảnh âm thầm. (Maria sửa tã cho con trẻ) Ta theo sao sáng dẫn đưa soi đường khác chi bình minh. Vui trong tiếng ca thiên thần hoà vang nhịp nhàng uy linh. Ta mau mau tới kính dâng tôn thờ cất cao lời kinh. Noi theo tấm gương khiêm nhường nghèo hèn vui luôn tuyết trinh”). Lúc này Giuse, Maria xuất hiện lại trên sân khấu, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng bỏ và con lừa đứng bên cạnh.
Các mục đồng dừng lại trước hang đá, chỉ chỏ. Rồi họ bước vào.
Tí: Đây rồi… Đúng là một Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ.
Mục đồng 1: Quả đúng như lời sứ thần loan tin.
Tí: Thưa hai bác! Chúng con được sứ thần của Chúa báo tin Đấng Cứu Thế đã sinh ra trong hang lừa. Chúng con đến đây để bái lạy ạ!
Giuse: Sao các cháu tìm được đến đây?
Tí: Thưa bác, có ngôi sao sáng chỉ đường cho chúng cháu. Sứ thần chỉ cho chúng cháu dấu hiệu để chúng cháu nhận ra trẻ sơ sinh đặt nằm trong máng cỏ đấy. Thế tên gọi của Hài Nhi mới sinh ra là gì đấy ạ?
Giuse: Em trẻ tên là Giê-su, nghĩa là Thiên Chúa Cứu Độ.
Maria: Này Giuse, kia chính là em bé đã cho chúng ta mượn lừa đấy!
Giuse: (gọi Xíu) Này cháu bé. Cháu lại đây.
Xíu tiến lại, đặt tay ôm lấy Hài Nhi. Xíu từ từ thấy sáng mắt.
Xíu: (vui sướng) Bác ơi! Hình như… Hình như… Cháu… Cháu nhìn thấy Hài Nhi Giê-su rồi. Mắt cháu mở rồi. Cháu đã hết mù. (quay sang nhìn mấy mục đồng định hình rồi ôm lấy Tí) Anh Tí ơi! Em nhìn thấy rồi.
Tí: Đúng là một phép lạ. (các mục đồng quỳ xuống bái lạy) Tạ ơn Chúa.
Giuse: Thiên Chúa đã nhớ đến cháu và Ngài đã thấy tấm lòng quảng đại của cháu. Cháu thật là đứa bé ngoan. (lúc này Maria đã dẫn lừa đến đưa cho Giuse) Này, bác trả lại cháu con lừa.
Xíu: Hai bác chắc chắn sẽ còn cần đến con lừa này. Hai bác cứ giữ nó lại đi ạ. Chúng cháu biếu hai bác đấy.
Có thể sử dụng bài hát Đêm nay do Lệ Thu hát đoạn: “Đêm nay Con Chúa cao quang đã giáng trần, sinh làm trẻ thơ kiếp người nơi dương gian. Bao năm trần thế vẫn trông mong đợi chờ, ngày Chúa mến thương sinh vào đời. Trẻ thơ chính đây Vị Cứu Tinh… Vinh danh, vinh danh Chúa trên cung trời. Vinh danh, vinh danh Chúa muôn ngàn đời. Sáng danh, nguyện sáng danh Thiên Chúa vì yêu thương nhân thế đã giáng sinh nơi trần gian”. Các diễn viên còn lại tiến ra sân khấu, chào khán giả.
– HẾT –