Đàn Bà Đẹp
Tác Phẩm Đạt Giải Ba Truyện Ngắn – Cuộc Thi Sáng Tác Văn Hoá Nghệ Thuật Đất Mới 2016
-Út, con về mau đi. Người đàn bà đó coi hiền lành vậy mà thành quỷ rồi.
*
Thùy không bước lên nhà mà quẹo ra hướng mộ ba má. Cô không ghé thăm mộ, cô không muốn nói gì với ba má lúc này. Thùy ghé chỗ cái ao cạn có bọng cây gáo. Đáy ao đã trơ những đường nứt lớn, bong tróc. Cái bọng cây trên bờ ao nghiêng nghiêng một dáng khô. Mùa hè hai năm trước ai đó đã đổ rác vào đó và đốt lên. Cây gáo đã chết, mấy nhánh trên cao rớt dần, lớp vỏ rớt dần, cái bọng cây trơ dưới nắng.
Anh Hai nói mùa hạn năm sau anh vét ao, thả cá, trồng thêm gáo. Thùy về sẽ không còn phải tức mình vì cái bọng cây thời thơ ấu của hai anh em bị đốt, bị chết.
Cây gáo bọng không nên chết, nó là những gì còn lại thời anh em Thùy gắn bó như tay như chân. Thùy nhớ năm đó cô khoảng bảy tuổi, anh Hai chín tuổi đang leo tuốt tên nhánh gáo, thấy em gái chấp chới dưới ao anh đã nhảy ùm xuống nước. Thùy chìm và Thùy lôi anh Hai chìm theo. Coi như chết cả hai rồi. Nhưng cuối cùng Thùy được kéo vào bờ. Thùy không biết nhờ đâu mà hai anh em thoát chết. Chỉ biết là quá đáng sợ. Anh đưa Thùy ngồi dựa bên gốc gáo. Cái lưng trần của cô bé Thùy chạm vào lớp da sần sù của cây. Anh Hai chỉ cái rễ mỏng của nó ve ra mặt nước. Cái rễ cứu anh em Thùy.