Kỷ Nguyên Núi Cúi – Tác giả Phêrô Dương Kim Quới | Tuyển tập Thơ Đất Mới 2020
Kỷ Nguyên Núi Cúi
Phêrô DƯƠNG KIM QUỚI
Giáo Phận Xuân Lộc
(Trích)
ĐỨC MẸ NÚI CÚI VÀ ÔNG GIOAN TIỀN HÔ
Xưa, bên bờ sông Jordan, ông Gioan dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Nay, bên bờ hồ Trị An, Đức Maria chắp tay đón Chiên Thiên Chúa ngự về Núi Cúi… |
Tôi đã thấy ông Gioan Tiền Hô,
Bên dòng Jordan nước lững lờ,
Ông làm phép rửa, giảng sám hối,
Ông là Tẩy Giả, Gioan Tiền Hô…
Tôi đã thấy Đức Maria tiền hô
Bên hồ Trị An sóng nhấp nhô,
Mẹ đứng chắp tay nhìn trăm họ,
Gọi mời đến với Đức Kitô.…
Gioan ăn châu chấu, uống mật ong,
Mặc áo lạc đà, dáng oai phong,
Mà đời khiêm hạ nơi hoang địa,
Tiếng kêu sa mạc, có như không!
Maria nghèo khó ở Naza,
Vợ ông thợ mộc ở quê nhà,
Âm thầm nội trợ, đời miệt thị:
“Chẳng phải là con bà Maria!?…”
Ông Gioan Tiền Hô, hỡi ông Gioan,
Ông hô gì mà khắp giang san
Chịu quay đầu ăn năn trở lại,
Chịu dìm mình trong dòng nước Jordan!
Maria, hỡi, Mẹ là ai,
Mẹ hô gì mà khắp Đồng Nai
Về Trị An trèo lên Núi Cúi,
Dập dìu như sóng nước bên Thánh Đài…
Gioan hô có Đấng cao trọng hơn mây,
Còn ông không đáng cởi dây giày,
Ông dọn đường chờ ngày thỉnh Chúa,
Chỗ quanh co phải sửa cho ngay…
Maria “on line”, nói mấy lời:
– “Này tôi là tôi tớ Chúa Trời,
Tôi xin vâng như lời Thiên Thần bảo…”
– “Con ơi, nhà cưới hết rượu rồi!…”
Gioan hô lồi lõm dọn cho bằng,
Rồi hô Nước Chúa đã đến gần,
Ông hô sẽ thấy ơn cứu độ,
Đấng Uy Quyền phán xét muôn dân…
Maria được hô giữa đám đông,
Khi khen kẻ cho bú ẵm bồng:
“Ai nghe và tuân giữ Lời Chúa,
Còn có phúc hơn cho bú ẵm bồng!”
“Phải làm gì”, dân hỏi thơ ngây,
Họ nghe Gioan, sám hối ngày ngày…
Sợ “cái rê tay sàng sảy lúa,” (Lc 3,17)
Sợ “cái rìu để sẵn gốc cây!” (Lc 3,9)
Maria hỏi “Việc ấy xảy ra thế nào!…”
Thiên thần bảo “Quyền năng Đấng Tối Cao…
Đấng sinh ra là Con Thiên Chúa…
Việc Chúa làm, chẳng sợ gì đâu!…”
Ông Gioan Tẩy Giả, hỡi ông ơi,
Sao ông biết Đấng Xóa Tội Đời,
Sao Thánh Thần Chúa ông cũng biết,
Ông Gioan giỏi thật, ông Gioan ơi!
Maria, hỡi, Maria, ơi,
Mẹ hát bài Magnificat tuyệt vời,
Sao Mẹ biết “sẽ khen Tôi diễm phúc”,
Còn biết “Lòng Thương Xót Chúa muôn đời!”
Nhờ Gioan, trên dòng sông bình yên,
Ba Ngôi Chúa hiển dung linh thiêng…
Suốt dọc dài lịch sử cứu chuộc,
Nghe “Con Yêu Dấu” lần đầu tiên!… (Lc 3,21)
Nhờ Mẹ, bên bờ hồ Trị An,
Chúa hiển linh toàn cõi nước Nam,
Bên Đài Vô Nhiễm MẸ NÚI CÚI,
Tiếng Kêu sự sống cứu trần gian!
Ông Gioan Tiền Hô, ông dọn đàng,
Cha bị câm, còn ông miệng vàng:
Báo cho dân Đấng Thiên Sai đến,
Chiên Thiên Chúa xóa tội trần gian!…
Mẹ Maria “suy niệm trong lòng”,
Giuse không nói, Mẹ cũng không,
Im lặng theo Chúa lên Núi Sọ,
Nay về Núi Cúi, “Mẹ là Mẹ con!”

Ông Gioan Tiền Hô sống ở đời,
Ông hô gì mà Hêrôd ghét nhất đời,
Vợ con vua nguyền rủa ngày ấy,
Chặt đầu bỏ dĩa trả thù đời!
Mẹ Maria, ơi, trọn cuộc đời,
Ở Naza kiếp hèn mọn với đời…,
Lặng lẽ Đồng Công buổi chiều ấy,
Cùng Chúa đóng đinh cứu tội đời…
Thương Ông Gioan, Ngôn Sứ cuối cùng,
Chung số phận với kẻ điên khùng,
Nói chân lý, đầu rơi máu chảy,
Tử đạo tiên khởi như tôi trung!…
Thương Đức Mẹ đỉnh Can Vê chiều tà,
Nay Núi Cúi nhìn khắp sơn hà,
Chắp tay thanh khiết Mẹ Vô Nhiễm,
Ngợi ca chúc tụng Chúa bao la…
Đức Kitô cất tiếng ngợi khen:
“Hỡi con cái người nữ thấp hèn,
Có ai trọng hơn Gioan Tẩy Giả”, (Lc 7, 28)
Ông phải nhỏ đi, còn Chúa lớn lên!…
Sứ thần Chúa bái chào hoan ca:
“Ave Maria, gratia plena,**
Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ,
Giêsu Thiên Chúa, Con lòng Bà…”
KỶ NGUYÊN NÚI CÚI Vô Nhiễm Đài,
Mùa Xuân nẩy Lộc khắp Đồng Nai,
Xưa Jordan, Gioan dọn đường cho Chúa,
Nay Núi Cúi, Mẹ trao Đấng Thiên Sai!…
Trăm năm Đất Mới đến ngàn năm,
ĐỨC MẸ NÚI CÚI như trăng rằm,
Lung linh hào quang Đài Vô Nhiễm,
KỶ NGUYÊN NÚI CÚI độ dân Nam…
________________________________________
Chú thích: ** Ave Maria gratia plena (tiếng La tinh): Kính mừng Maria đầy ơn phúc.