Diễn Ca Sách Sáng Thế Ký – Tác giả Phêrô Bùi Văn Nghiệp | Tuyển tập Thơ Đất Mới 2020
Diễn Ca
Sách Sáng Thế Ký
Phêrô BÙI VĂN NGHIỆP
Tổng Giáo Phận Sài Gòn
Sa ngã (St 3, 1-24)
Rắn là giống tâm tồi dạ độc
Nó âm mưu xúi giục nữ nhân:
-Nơi đây có một cây thần
Quả thơm tuyệt diệu nếu ăn… Ối chà!
Mắt sẽ mở sáng loà khôn tả
Trí thần thông, biết cả mọi bề
Lý do Đức Chúa răn đe
Chẳng qua “ông ấy” sợ e bằng mình
Người nữ đã mê tình phỉnh hót
Lại nhìn lên trái ngọt xinh sao
Với tay lên hái ăn vào
Cho chồng một mảnh cùng nhau chia phần
Mắt bỗng mở thấy trần hạ thể
Lộ nguyên ra xác để loã lồ
Vội vàng lấy lá làm mo
Quấn quanh bài tiết, che gò sinh môn
Rất sợ hãi chui lòn bụi nấp
Đức Chúa rằng hãy gấp ra đây
– Bởi tôi xấu hổ thế này
Làm sao đối mặt với Ngài uy linh
-Cớ sao lại biết mình thân loã
Có phải ngươi hái quả cấm chăng?
-Vâng thưa người nữ đã ăn
Trao tôi cùng hưởng một phần nuốt qua
-Này hỡi kẻ đàn bà đẹp mã
Ai cho ngươi ăn quả trường sinh
-Chính là con rắn yêu tinh
Gian ngoa cám dỗ cố tình gạt con
-Này loài rắn Ta luôn nguyền rủa
Bởi do mi ngập ngụa gian hùng
Từ nay lệnh phạt Ta trừng
Mi bò bằng bụng, ăn cùng đất dơ
-Ta sẽ đặt mối thù chí tử
Giữa mi và người nữ mai sau
Bà này sẽ đạp lên đầu
Còn ngươi cắn gót mong hầu thoát xa
-Này hỡi kẻ đàn bà phạm tội
Bới do ngươi nông nổi mơ màng
Từ nay cực nhọc thai mang
Sinh con đau đớn, phải toan phục tùng
-Này hỡi kẻ đàn ông nhu nhược
Nghe mà không nghĩ trước suy sau
Lệnh truyền cấm chỉ ăn vào
Còn toan vi phạm lẽ nào dung tha
Đất sẽ nảy đâm ra gai góc
Ngươi phải làm cực nhọc sinh nhai
Mồ hôi lã chã tuôn hoài
Cả đời vất vả đến ngày tàn hơi
Tên của vợ, con người sẽ gọi
Là E-và, mẹ mọi chúng sinh
Chúa làm chiếc áo che hình
Bằng da cho mặc thân mình trang nghiêm
Ngài trục xuất khỏi miền hạnh phúc
Trừng con người cơ cực long đong
Lệnh thần trấn giữ hướng đông
Lưỡi gươm sáng loá canh phòng vườn thiêng

***
DIỄN CA SÁCH ÉTTE
Sắc chỉ tru diệt người Do-thái (Et 3, 7–14)
Ha-man cố lấy lòng đại đế
Luôn xun xoe bất kể đêm ngày
Một lần tâu khống trước ngai
Về dân Do-thái giống loài lưu vong
Dân tộc đó sống trong vương quốc
Vẫn không tuân phép nước luật nhà
Vua truyền huấn thị ban ra
Khinh thường pháp lệnh gần xa đâu màng
Nó giữ luật riêng mang áp dụng
Chả dân đâu giống chúng điều này
Nếu như cứ vậy có ngày
Nguy cơ nổi loạn đến ngay phải phòng
Nếu lời tấu đẹp lòng vừa ý
Xin vua ban chiếu chỉ thanh trừng
Thần đây cam kết cân đong
Ba trăm ngàn ký bạc ròng vào kho
Vua ngẫm nghĩ nên lo hậu loạn
Truyền Ha-man thảo soạn công văn
Bao nhiêu ngân lượng không cần
Trao khanh bửu ấn trừng dân tộc này
Tháng thứ nhất triệu bày ký lục
Phải tập trung lập tức nghe truyền
Thi hành sắc lệnh cho nghiêm
Chuyển cho tổng đốc các miền văn thư
Lệnh chỉ thị tiễu trừ tàn sát
Ngày mười ba tháng chạp bất thần
Mọi người Do-thái chẳng phân
Trẻ già trai gái diệt căn không chừa
Đây nguyên bản văn thư sắc chỉ:
-A-suê-rô cai trị toàn miền
Lệnh cho quan chức dưới quyền
Chấp hành chỉ thị cho nghiêm toàn phần
Trẫm cai quản muôn dân trăm nước
Hằng khoan dung sau trước hiền hoà
Ngày đêm trăn trở lo xa
Luôn mong quốc thái dân ta an toàn
Trẫm bàn bạc cùng quan tường tận
Là Ha-man cố vấn diệu kỳ
Quyền uy địa vị hàng nhì
Nên trao trọng trách thực thi điều này
Tộc Do-thái sống đầy ác ý
Chẳng tuân hành thiện chí luật ban
Gây nhiều những chuyện bất an
Cứng đầu phỉ báng hoàn toàn vô ơn
Chúng lập dị tạo cơn đối nghịch
Tìm nguyên do đả kích triều đình
Công hàm, sắc dụ nhờn khinh
Làm sao điều khiển dân tình cho yên
Trẫm chỉ thị khắp miền tuân thủ
Vào giờ trên khai tử dân này
Hoàn toàn chẳng để lọt tay
Tru di hết thảy một ngày phải xong
Bản sắc chỉ niêm phong đóng ấn
Chuyển giao qua tổng trấn mọi miền
Thi hành pháp lệnh cho nghiêm
Dòng dân Do-thái xoá tên hoàn toàn
***
DIỄN CA SÁCH TÔNG ĐỒ CÔNG VỤ
Thăng thiên (Cv 1, 6-11)
Môn sinh ở trong đoàn hội lại
Hỏi Ngài rằng có phải giờ đây
Phục hồi dân tộc công khai
Ích-diên vương quốc đến ngày sang trang
Ngài đã đáp thời gian nào đến
Chỉ Chúa Cha điều khiển căn nguyên
Anh em sẽ nhận ơn thiêng
Thánh thần toả ngập ngự trên tâm hồn
Để tất cả cõi lòng mạnh vững
Thành chứng nhân anh dũng của Thầy
Khắp nơi trên đất nước này
Và lan rộng tới chân mây góc trời
Đã nói hết những lời căn dặn
Thân hình Ngài nhấc hẳn lên không
Làn mây trắng, quyện nắng hồng
Nâng dung nhan Chúa khuất trong cao vời
Đang kinh ngạc nhìn trời thăm thẳm
Có hai người áo trắng tinh khôi
Từ đâu xuất hiện buông lời:
-“Các ông ngơ ngẩn nhìn trời mãi chi!
Hỡi người xứ Ga-li nghe rõ:
Đức Giê-su dẫu bỏ thế gian
Ngài về Thiên quốc cao sang
Ngày sau lại xuống vinh quang vô bờ”
***